Thứ Hai, 25 tháng 4, 2011

Tặng chị !



Chị tươi,

Em cười,

...cưỡi vespa,

phóng qua... mưa vèo

Nỗi buồn lèo tèo, quơ tay quét sạch


Khỏanh khắc đọng lại sau buổi chiều muộn ẩm ướt mưa là cái gì đó rất ngọt ngào về chị !


Cám ơn chị về tất cả...

... về những “ ồn ào và phiền tóai giữa đêm khuya”,

những “ sẻ chia nóng hổi mùi nước mắt”,

những “ toan tính” dụ dỗ bữa cơm chiều ,

những nụ cười tinh nghịch trong trẻo tiếng trẻ thơ,

những “ buâng quơ điên khùng “ khi giận dỗi ai đó,

những tình cảm lúc lơ là, khi nồng nhiệt,... như thứ nước đỏ hơi chua đọng lại chút chát rót ra từ những cái chai đẹp đầy tiếng ...nước ngòai ...


....để rồi em thật sự thấy hạnh phúc khi chị dường như đã tìm được chốn yên bình của đời mình, ít nhất là trong lúc này, khi nhìn chị đang nũng nịu cọ mũi mình lên vòng tay âu yếm của một ai đó ... an bình !


An bình là hạnh phúc, hạnh phúc là lâng lâng lãng tưởng đến mơ màng. Cứ mơ màng mà hạnh phúc để thật sự cảm thấy an lành trong cuộc sống, khi đang nắm giữ trong tay một thứ gọi là “ tình yêu” , chị nhé !


Yêu thương.

(2010)

3 nhận xét: