Thứ Bảy, 7 tháng 5, 2011

Trắc ẩn...


Tối nay, trời Sài Gòn lầm rầm mưa, người Sài Gòn rầm rập chạy,

mưa ướt, thấm và lạnh, lạnh cả những lối đi, lạnh luôn những tâm hồn đang lướt rất nhanh qua bà cụ xin ăn ngồi co rúm bên khu chợ có cái tên rất "mặn : Cầu muối ...

Bà cụ ngồi đó , cái áo mưa "phương tiện" rách tươm trở thành người bạn duy nhất lúc này có thể che chở cho bà chống chọi với thiên nhiên.

cái nón lá rách không đủ che mớ tóc dài bù xù, bối rối ..

Nước mưa thấm vào da thịt, tác dụng tức thời qua những qua những cơn ho sù sụ kéo dài.

Bệnh...

Co ro , khoanh tròn thành chấm nhỏ...yếu ớt ...

Thi thỏang, bàn tay gầy gò lại đuổi bớt những giọt lạnh trên guơng mặt xanh xao khắc khố như vuốt đi sự khắc khoải mong chờ . Đôi mắt buồn....

nhìn vào số phận...

...chờ đợi...

lòng trắc ẩn lướt rất nhanh qua đường.

......................................................................................................................................

Có mấy ai dừng lại ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét