Thứ Năm, 4 tháng 9, 2014

"Book challenge"

Nếu trò "Book challenge" được hiểu là list ra 10 cuốn sách ám ảnh nhất thì đó là:

1/Đạo đức lớp 1 (Niên học 1990)

Cuốn khổ ngang, vẽ hình màu minh họa, có bài: Có một chú thỏ và một chú rùa - Buổi sáng sáu giờ cùng nhau đi học- Chú rùa nặng nhọc - Biết tính đường dài - Đi thẳng một hơi - Đến trường...vẫn muộn ;P.... (ám ảnh hay bị bà cô già cho ăn roi, nên phải học thuộc lòng, hậu quả là nhớ tới giờ này luôn, lúc nào cũng ong ong trong đầu. Mất nết!

2/"Vừa nhắm mắt vừa mở cửa số" - Nguyễn Ngọc Thuần.

"Mẹ tôi nói, những cơn mưa đêm là những cơn mưa êm đềm nhất".

Trời đang đêm, lại mưa, ở nhà với bố mẹ, thấy êm đềm nên nhớ đến cuốn này thứ hai. Cuốn này có nhiều câu "Bố tôi nói, mẹ tôi nói..." rất hay, rất là triết lý mà nhẹ nhàng sâu sắc. Không chỉ là truyện dành cho con trẻ.

3/Bộ truyện Doreamon

Giống thằng Nô được khoảng hậu đậu, lười biếng nên rất ư là vui và đồng cảm.

4/Mùi hương trầm - Nguyễn Tường Bách

Đọc tới mấy chục lần, lần nào cũng thấy phát hiện, tâm đắc một - cái - gì đó rồi sau đó quên luôn, lại đọc, lại quên.

Nhưng mà rất là thương, đi đâu cũng mang theo.

5/Đường xa nắng mới - Nguyễn Tường Bách

Kailash núi chọn người - Người không chọn núi.

6/Lưới trời ai dệt - Nguyễn Tường Bách

Đọc khi muốn đi ngủ cấp tốc. Chưa bao giờ đoc được qua hết trang 50, phải đọc đi đọc lại, vận dụng nhiều noron thần kinh mới hiểu được. Đến khi hiểu cái này thì quên cha nó cái kia.--> đọc lại.

7/Gió heo may đã về - NGuyễn Hồng NGọc

Sách in cho người ở độ tuổi chớm già, nên chữ rất to, cái tình của tác giả cũng rất lớn. Đọc để hiểu hơn bố mẹ mình, bước vào giai đoạn mới trong cuộc đời, họ cũng bỡ ngỡ, vụng về và nhiều tâm tư lắm...

8/Thiếu nữ đánh cờ vây

Những người thông minh không dùng lời nói, họ dùng "Tha tâm thông" để đối thoại - và yêu nhau.

9/Xuyên Mĩ - Phan Việt

Xuyên qua nỗi cô đơn luôn.

10/Forest Gump - Không nhớ tên tác giả

Những ngày còn dưỡng thương ở bệnh viện Đà Nẵng, trung úy Dan thường nói với Forrest Gump rằng: "Tất cả những gì xảy ra đối với chúng ta, với bất cứ cái gì và ở đâu, đều được điều khiển bởi quy luật tự nhiên của vũ trụ. Tất cả đều là một phần của kế hoạch nào đó, và cách tốt nhất chúng ta có thể hòa hợp là tìm cách khớp vào kế hoạch, và rồi cố gắng giữ cho chắc chỗ của mình".

Thế rồi Forrest hỏi Dan :"Thế sao Bubba tội nghiệp lại phải chết, cái quy luật tự nhiên đần độn nào lại cho phép điều đó. Dan nghĩ ngợi một lúc rồi nói :"Ờ, để tôi nói cho cậu nghe, Forrest, tất cả quy luật này đều không đặc biệt khiến chúng ta hài lòng. Nhưng chúng vẫn là quy luật. Như khi một con hổ vồ một con khỉ trong rừng - tệ cho con khỉ, nhưng tốt cho con hổ. Cái kiểu nó phải thế".

Mỗi lần đọc Forrest Gump, thấy lòng mình yên bình, sáng sủa.

1 nhận xét:

  1. Chị nhắc làm em cũng nhớ quyển Đạo đức 1 ghê. Màu xanh xanh nhỉ?!
    Em đọc Lưới trời ai dệt cũng gặp tình trạng như chị vậy đó.

    Trả lờiXóa