Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013

Sến ơi!


Muốn nuôi một con chó có khuôn mặt biểu cảm một chút, biết yêu thương, hờn giận hay sợ hãi cụp đuôi,  biết biểu lộ cảm xúc ngược lại nhưng chẳng bao giờ phản bội hay trách móc chủ nhân của nó. Một con chó biết nhắc cho chủ nhớ nó là một con chó, một con chó an toàn, có cảm xúc và cần được tôn trọng. 

Chứ không phải như là những con cá đã từng nuôi,  chúng lượn lờ vô cảm, mang Tên của những người đã đi qua một miền ký ức muốn quên, mà đôi khi mình cũng quên mất chúng chỉ là những con cá đơn thuần. Là thú nuôi, chứ không phải hình ảnh đại diện.

Lần này, mình sẽ nuôi một con chó, à không, là một con thú cưng, với một cái tên  rất riêng của nó chứ chẳng phải "vay mượn" từ ai...

như là Sến, chẳng hạn.

Sến ơi là Sến, sắp đón mày về nhà rồi :) 

Thứ Tư, 13 tháng 2, 2013

Trở về...

Không phải ai cũng đủ niềm tin để trở về
khi trong lòng còn cả một quãng đời ước mơ

Những tháng ngày đi bằng nông nổi với dại khờ
những tháng ngày đi bằng cô đơn nhiều đêm trắng
những tháng ngày đi bằng hoài nghi sao mình không ân hận
những tháng ngày đi bằng nụ cười ít hơn nước mắt
miễn mình vui…

Bao nhiêu lần đã đứng giữa trăm ngàn con đường dài
lấy lẻ loi ra làm la bàn định hướng
đôi khi thà được chối từ yêu thương để thấy mình không phải sống cuộc đời người khác
cuộc đời mà ai cũng nghĩ là may mắn
ngoại trừ bản thân…

Để một ngày tự cắn chặt môi vì biết rằng mình cần
chút hờn ghen từ một người xa lạ
chút hỏi han khi trượt chân vấp ngã
chút lặng im khi lần đầu than thở…
sao không có người cạnh bên?

Chìa một bàn tay ra và học cách bao dung
cho lòng mình nhiều bình yên như đã
với nắng mưa con người nhiều khi chỉ là sỏi đá
vì có tâm hồn chỉ để dành thời gian chắp vá
quên sống một lần…

Trở về thôi, về dù ước mơ vẫn chưa nhìn rõ được dấu chân
về dù đường còn xa mà yêu thương vẫn chưa chắc chắn
về dù những hoài nghi vẫn buồn hơn nước mắt
về dù ngày mai có lại ra đi lúc trời sao còn đầy trên tóc
về dù không đủ niềm tin…

Bởi không phải ai cũng có một chốn để bao bọc mình trong yên bình

(Giày đỏ)

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
có một người sẽ vui…
có một người đã ngồi nơi đấy đợi trong bóng tối lâu lắm rồi
có một người đã nhiều đêm mơ giấc mơ dưới mái nhà người khác
có một người đã lấy tay mình tựa dưới đầu để ngăn giọt nước mắt
có một người đã ước ao mình không phải là mình trong từng cay đắng
có một người đã biết trước mình sẽ mất mát
ngay từ lúc bắt đầu…

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
có một người nhắm mắt lại thật lâu…
tưởng tượng lại một quãng đời mình đã sống
nhìn hạnh phúc của một người mà trong lòng chỉ muốn khóc
nhìn nụ cười của một người mà cắn răng trong cô độc
nhìn bình yên của một người mà bão giông suốt tháng ngày hằn học
mình sống để làm gì?

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
có một người muốn nằm xuống dù chẳng biết để làm chi…
có quá nhiều niềm tin cần tin nhau nhưng sao chỉ một mình mình được biết
có quá nhiều thương yêu nhưng sao chỉ một mình mình nuối tiếc
có quá nhiều âu lo nhưng sao chỉ một mình mình cần cay nghiệt
có quá nhiều… quá nhiều chờ mong… nhưng sao chỉ một mình mình nhận hết
dù mình cũng xứng đáng được yêu thương?

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
có một người không biết có thể bắt đầu với một người nữa không…
sau những đêm hằng tin vào ngày mai sẽ thấy một người chờ mình bên ngoài cánh cửa
sau những đêm hằng tin vào ngày mai sẽ thấy mình thuộc về một người mình cần bày tỏ
sau những đêm hằng tin vào ngày mai sẽ thấy một người dặn mình đừng tin vào ai nữa
sau những đêm hằng tin vào ngày mai sẽ thấy mình không cần phải nguyện cầu cho một thương yêu đổ vỡ
mình đã quá nhẫn tâm…

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
có một người đứng nhìn trong lặng câm…
Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
có một người biết trái tim mình đã chết cho một quãng đời mình không cần…

4h30 pm 13.2.2013

(Việt Phong)

------

Khi một người đi ra khỏi cuộc đời một người
ai bảo rằng chẳng thể nào quên được?
khi thời gian qua và người khác cũng sẽ đến
để yêu thương, tinh khôi và ngốc nghếch ... như lần đầu, khi chưa biết đớn đau.

:)