Có những nỗi sợ rất vớ
vẩn, như là giấy, chỉ cần nói " tao sẵn sàng đối mặt rồi" thì nó
sẽ hoảng sợ và gió thổi bay ngay.
Có những nỗi sợ kiên định hơn chút
nữa, như là bức tường, chỉ cần nhảy cái là vượt qua, mình quay lại và cười
khinh khỉnh : " ồ, chỉ có thế thôi à, vậy mà mình cũng sợ".
Nhưng cũng có những nỗi sợ như núi vậy, nó là sự kết hợp của những nỗi đau, sự thiếu
lòng tin và định kiến từ những kinh nghiệm tiêu cực. Đôi khi, người
ta nhầm lẫn nó với hai nỗi sợ trên, nên người ta hay "tưởng"
mình đã vượt qua rồi, nhưng khi đối diện lại (mà rất hay phải đối diện
lại vì nó tồn tại ngay trong cách ứng xử của họ chứ có hề mất đi đâu), họ thấy
nó ngày càng cao hơn và càng khó khăn hơn...
Nên gửi đăng báo, lấy tiền nhuận bút tháng 7 ra Phan Rang chơi!
Trả lờiXóa