Thứ Ba, 11 tháng 8, 2015

Chuyện cạo đầu

Tôi vẫn luôn giữ trong lòng mình một ý nghĩ, đến một lúc nào đó, tôi sẽ cạo đi mái tóc của mình, một lần trong đời. Tôi làm việc ấy, không vì lý do tôn giáo, cũng chẳng vì nguyện cầu thành ý hiện thực, chán đời vớ vẩn xuống tóc lại càng không.

Đơn giản, tôi chỉ muốn thử xem kiểu tóc mới của mình sẽ ra sao :)

Đùa chứ, tôi cạo đầu để xem tóc có quan trọng với mình không, thời gian mọc lại nó sẽ như thế nào, từ đó tôi sẽ ngộ ra một số điều, về bản thân mình, qua mình trải nghiệm chứ không phải do "nghe người ta nói".

Đừng hỏi vì sao tôi thích mà chưa làm? Bởi tôi chưa đủ vững vàng, để cho bố mẹ mình một sự tin tưởng, rằng: việc cạo đầu, đối với một đứa con gái sống đời sống bình thường là một trải nghiệm tâm linh, chứ không phải là một ý niệm tiêu cực khổ đau. Tôi có thể bất chấp mọi ánh nhìn, nhưng không thể bất chấp bố mẹ mình hoang hoải ngậm buồn.

Tôi phải làm cho bố mẹ mình yên tâm trước. Không xa nữa. Tôi sẽ cạo đầu.